Xuyên Về Thập Niên [...] – Chương 142

Hứa Bối Đóa ở trong phòng lạnh lẽo loay hoay với lò sưởi, nghĩ mình cũng phải học cách sống sót qua khoảng thời gian lạnh buốt này trước, dù sao mùa Đông vẫn còn lâu mới kết thúc, không phải lúc nào cũng ở ké nhà người khác hưởng tí lò sưởi mãi .

Lúc đang loay hoay với lò sưởi, ngoài cửa lại có người đến.

Hứa Bối Đóa mặt mày dính than đen nhẻm, quay đầu lại, thấy bóng dáng Lục Hoài Ninh.

Anh khẽ , tựa vào khung cửa.

"Chúng ta đã rồi, đi Tam Á, muốn ngày nào xuất phát? Ngày mai? Ngày mốt?"

Hứa Bối Đóa nghe xong, vẻ mặt kinh ngạc hỏi: “Anh không về nhà ăn tết sao?"

"Theo em biết, gia đình giống như , Tết đến là cả nhà sẽ đoàn tụ vui mừng đúng không....

Trên mặt Lục Hoài Ninh lại hiện ra nụ nhàn nhạt, lắc đầu.

"Tôi chưa bao giờ tham gia mấy cái đó. Tụ tập vui chơi đối với tôi mà đều không có ý nghĩa. Hơn nữa có thể tôi cũng không đủ tư cách tham gia..."
"Nhà họ Lục cũng không hoan nghênh người không có thành tựu nổi bật như tôi..."

Cho nên...

"Cô muốn cùng tôi đón năm mới không!?"

"Có thể để tôi đón năm mới với không!?"

"Hứa tiểu thư!"

Lục Hoài Ninh vốn vẫn còn thấp thỏm suy nghĩ, chưa vào Tết đã đi Tam Á, nay lại muốn ăn Tết với người ta, Hứa Bối Đóa có lẽ sẽ khó xử một chút.

Không ngờ lại không chần chừ mà đồng ý, hơn nữa còn hào hứng :

"Được , có thể ở lại thôn đón năm mới. Vừa rồi Hắc Đậu còn chạy tới với tôi, trong thôn chuẩn bị rất nhiêu hoạt đón năm mới, rất vui, tôi có thể xem như chưa từng tham gia." "Đúng rồi, không phải Lục Chức Nghệ đang nghiên cứu phong tục tập quán, kiến trúc dân gian sao, tôi cảm giác hoạt mừng năm mới trong thôn còn có rất nhiều tập tục, chắc chưa cảm nhận qua, nếu như không bận gì, có thể gọi tới thôn cùng nhau tham gia, cùng nhau mừng năm mới nha."
Ánh mắt Lục Hoài Ninh sáng lên, thật không ngờ Hứa Bối Đóa lại mời ở lại thôn đón năm mới, vốn chuẩn bị đi Tam Á, lần này cũng không cần phải nữa.

Hứa Bối Đóa hào hứng giới thiệu những hoạt vừa rôi Hứa Hắc Đậu với , cái gì mà tháp cầu phúc cửu phẩm liên hoa, nhóm lửa, nghe trong thôn còn có biểu diễn phong tục tập quán, tuy rằng thôn cũng không giàu có, mọi người vẫn vui mừng múa hát để đón năm mới.

Lục Hoài Ninh gật đầu, sau đó hỏi một vấn đề có vẻ khá thực tế:

"Vậy, bà chủ Hứa sắp xếp cho tôi ở đâu?”

Hứa Bối Đóa không ngờ, Lục Hoài Ninh còn muốn ở lại đây.

Nghĩ lại cũng đúng, không thể ngày nào cũng phải lái xe đi đi về về, tuy rằng đường không phải rất xa như sẽ không có cách nào cảm nhận hết không khí náo nhiệt trong thôn.
Còn chưa kịp xong chuyện xe, Lục Hoài Ninh đã tỏ vẻ vô tội:

"Tài xế của tôi Tết Âm lịch cũng phải nghỉ, xe tôi có thể tự lái, mà tôi tham gia đón năm mới trong thôn, có lẽ tốt nhất là nên ở lại..."

Hứa Bối Đóa có rất nhiều chìa khóa phòng ký túc xá, những phòng này trước nay cũng không có người ở, trong phòng còn có lò sưởi, chỉ là điều kiện tương đối kém.

Cô có ý thăm dò hỏi: "Có thể ở trong nhà tôi, điều kiện ở đây khá kém, không biết có chịu nổi không."

Công tử giống như Lục Hoài Ninh, hẳn là từ nhỏ đến lớn chưa từng nếm qua khó khăn vật chất, coi như là ở Lục Gia nếu không vui người ta nhất định cũng ở biệt thự, ít nhất điều kiện hoàn cảnh chắc chắn thoải mái, nay lại ở loại phòng đơn sơ này chắc hẳn không quen.

Lục Hoài Ninh ngược lại không thèm để ý, chỉ thản nhiên :

"Tôi không thành vấn đề, hơn nữa tôi chưa từng trải nghiệm qua, thời gian này có cơ hội để trải nghiệm cuộc sống mới lạ một chút cũng tốt. Vậy chờ tôi sắp xếp, bây giờ sẽ vê thu dọn hành lý, hai ngày nữa sẽ dọn qua ở lại đây luôn." "Đa tạ..., hẹn gặp lại , Đóa Đóal” Anh xoay người, vội vàng rời đi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...