Yêu nhau với trai nửa năm, tôi vẫn thường xuyên mơ thấy mình bị một con rắn đen quấn chặt lấy, cùng nhau nằm ngủ.
Tôi đang phân vân không biết có nên đến chùa thắp hương cầu an không, thì một nữ đạo sĩ bỗng nhiên tìm đến tận cửa, rằng trai tôi là một con rắn nghìn năm, đang âm mưu ăn thịt tôi.
Khi tôi còn bán tín bán nghi, thì bất ngờ trước mắt hiện lên mấy dòng bình luận như trong phim:
【Phiền chết mất, nữ phụ còn không mau bị dọa sợ mà bỏ đi đi. Tôi muốn xem nam chính rắn và nữ đạo sĩ dây dưa hận kìa!】
【Thích nhất là kiểu cả hai đều trong trắng. Rắn thì ham muốn mãnh liệt mà chưa từng vào nữ phụ, mà vừa thấy nữ chính là không kiềm mà lăn giường rồi. Đây mới là từ bản năng đấy chứ!】
Nghĩ lại suốt nửa năm nhau, trai tôi vẫn chưa từng tiến thêm bước nào trong chuyện thân mật.
Tôi cúi đầu, đặt vé máy bay ra nước ngoài.
1
Từ hơn nửa năm trước, tôi cứ thỉnh thoảng lại mơ thấy cùng một giấc mơ.
Trong mơ, có một con rắn đen to bằng miệng bát, quấn chặt lấy cơ thể tôi, đầu nó tựa vào cổ tôi, cùng tôi nằm ngủ.
Lúc đầu tôi cũng chẳng để tâm lắm.
Áp lực công việc bây giờ vốn đã lớn, con người căng thẳng thì mơ thấy ma quỷ quái cũng là chuyện bình thường.
Hơn nữa, những giấc mơ này cũng chẳng khiến tôi cảm thấy suy sụp tinh thần gì, ngược lại sau mỗi lần tỉnh dậy tôi còn thấy mình tỉnh táo hơn hẳn.
Cho đến gần đây, con rắn đen đó dường như không còn thoả mãn với việc chỉ đơn giản là nằm bên cạnh tôi nữa.
Đuôi của nó từ dưới tà áo ngủ trong mơ, từ ống tay áo, nhẹ nhàng, chầm chậm bò ngược lên trên như đang dò xét.
Rất ngứa, cũng có một cảm giác không thể rõ, vừa lạ vừa khiến người ta khó chịu.
Dù sao thì… tôi còn chưa từng thân mật với ai, huống gì là với một con vật.
Nhưng trớ trêu thay, trong mơ tôi lại không thể đậy.
Chỉ có thể bất lực đối diện với đôi mắt màu vàng kim, đồng tử dọc của nó cứ dán chặt vào tôi.
Tôi thấy chuyện này thật kỳ quặc.
Có đi khám cũng không phát hiện ra gì bất thường.
Dường như tất cả chỉ là do tôi quá để tâm, nên mới không thể dứt khỏi giấc mơ này.
Một lần nữa tỉnh dậy từ giấc mơ, tôi trân trân lên trần nhà rất lâu.
Chuông điện thoại vang lên, tôi mới sực tỉnh, quay đầu cầm lấy máy.
Là trai gọi đến.
Tôi bấm nghe máy, giọng dịu dàng của Tạ Tri Hàn vang lên từ đầu bên kia:
“Tiểu Lê, sao em chưa trả lời tin nhắn của ?”
Tôi lại WeChat: “Em mới vừa tỉnh, lúc nãy không thấy tin nhắn.”
“Lại mơ nữa à?”
Tôi trở mình ngồi dậy, vừa rửa mặt vừa than phiền: “Ừ… không hiểu sao cứ mơ thấy mấy chuyện kỳ quái này, xem có phải em phạm phải điều gì đó không, hay là đi chùa thắp nhang cầu an nhỉ?”
Tạ Tri Hàn khẽ : “Giải mộng mơ thấy rắn là điềm lành đấy, em xem dạo này mọi chuyện của em có phải đều suôn sẻ không?”
Nghĩ lại khoảng thời gian nửa năm mơ thấy con rắn đen đó.
Không chỉ thăng chức tăng lương, mà còn quen trai như Tạ Tri Hàn — vừa đẹp trai vừa giàu có.
Quả thật vận khí rất tốt.
“Nghe cũng có lý.” Tôi gật đầu, “Không chừng là em thần rắn phù hộ nên mới gặp nhiều may mắn đó.”
Tạ Tri Hàn bật chiều chuộng: “Tiểu Lê của là đáng nhất trần đời, đương nhiên phải thuận buồm xuôi gió rồi.”
“Thay đồ xong chưa? Anh đang đợi dưới lầu, mang theo cháo ở tiệm em thích nhất.”
2
Tạ Tri Hàn điều đến công ty tôi cách đây nửa năm.
Anh ấy có một gương mặt còn đẹp hơn cả nhiều minh tinh.
Dưới mắt có một nốt ruồi lệ, vừa quyến rũ vừa mê hoặc, đôi mắt đào hoa ánh lên vẻ dịu dàng khó cưỡng.
Khiến người ta dù biết là sẽ bị thiêu đốt, bị tổn thương, vẫn không thể không bị cuốn hút lại gần.
Xuất thân của Tạ Tri Hàn rất tốt, không hề kiêu ngạo vì điều đó, ngược lại còn rất ôn hòa, lịch sự.
Ngay từ ngày đầu tiên tới công ty, đã trở thành đối tượng khiến hầu hết các trong công ty thèm thuồng.
Tất nhiên, bao gồm cả tôi.
Tôi cũng biết mình ở đâu.
Tuy ngoại hình không tệ, cũng chưa đến mức khiến người ta sẵn sàng vứt bỏ tất cả vì mình, nên chưa bao giờ dám mơ với tới “thiên nga”.
Với Tạ Tri Hàn, tôi chỉ biết đứng từ xa mà ngắm, chưa từng nghĩ sẽ có gì phát triển.
Thế mà, không biết vì sao, Tạ Tri Hàn lại như trúng tiếng sét ái với tôi, bắt đầu theo đuổi quyết liệt.
Anh ấy theo đuổi rất khéo léo, nhẹ nhàng như nước chảy, vừa dịu dàng vừa tinh tế, lại không khiến người ta thấy khó chịu.
Anh không tiếc lời thể hiện cảm, cũng không vì địa vị khác biệt mà lên mặt dạy dỗ, càng không xem thường bất kỳ quyết định hay lựa chọn nào của tôi.
Cứ thế, tự nhiên chúng tôi ở bên nhau.
Vì lo ngại lời ra tiếng vào trong công ty, cũng sợ chỉ đang vui, nên tôi không công khai mối quan hệ, chỉ thầm lặng.
Tạ Tri Hàn tôn trọng quyết định của tôi.
Nhưng để bù lại, ngoài giờ việc, ấy gần như dính lấy tôi như hình với bóng.
Mỗi ngày tỉnh dậy, người đầu tiên tôi thấy là .
Mỗi đêm trước khi ngủ, người cuối cùng chuyện với tôi cũng là .
Anh giống như mắc chứng “thiếu da thịt”, rất thích ôm hôn.
Nụ hôn phải đến mức gần như nghẹt thở mới chịu dừng lại, cái ôm cũng phải đến khi tay mỏi nhừ mới buông.
Không ít lần tôi cảm thấy hơi thở của nóng rực.
Ánh mắt tôi như có một ngọn lửa bị dồn nén sắp bùng lên.
Chúng tôi đều là người lớn, đang đương, tôi cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.
Nhưng mỗi lần nhắm mắt lại, thứ cuối cùng tôi nhận vẫn chỉ là một nụ hôn nhẹ nhàng trên trán.
Yêu nhau đến nay đã nửa năm, mức độ thân mật nhất giữa hai người vẫn chỉ dừng lại ở hôn.
Lúc đầu tôi nghĩ ấy đang tôn trọng tôi.
Nhưng giờ thì… tôi bắt đầu nghi ngờ rồi.
Tạ Tri Hàn… không phải là… không đấy chứ?
Nhưng dáng vẻ ấy mỗi lần kiềm chế khi bị kích thích, lại không giống chút nào.
Hay là… ấy muốn đợi đến khi chúng tôi dọn về ở chung?
“Bên trai mà còn thẫn thờ gì thế?”
Tạ Tri Hàn cúi người giúp tôi cài dây an toàn, rồi hôn nhẹ lên môi tôi.
Anh hơi nhếch môi , đôi mắt đen sâu thẳm tôi chăm , ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve môi tôi:
“Vẫn còn đang nghĩ đến giấc mơ hôm nay à?”
Tôi ôm lấy mặt hôn một cái, lắc đầu:
“Không.”
“Tôi chỉ nghĩ… ngày nào cũng đến đón tôi thế này cũng mệt lắm.”
Tôi : “Chúng ta nhau cũng nửa năm rồi, hay là… dọn về ở chung đi?”
Tạ Tri Hàn sững lại.
Bạn thấy sao?